Tự hào với nghề giúp việc
TỰ HÀO VỚI NGHỀ GIÚP VIỆC Nguyễn Thị Mai CLB LĐGVGĐ phường Thanh lương. Điều khiến tôi ấn tượng nhất trong nghề giúp việc của mình là công việc...
CHÚNG TÔI TỰ HÀO VỀ NGƯỜI GIÚP VIỆC GIA ĐÌNH
Tên tôi là Lê Thị Tập, tôi là một người làm giúp việc gia đình. Hiện tại tôi đang tạm trú tại số nhà 6, ngõ 179, phường Minh Khai, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội.
Trong cuộc sống mỗi người ai cũng có những ký ức đẹp và có những kỷ niệm sâu sắc không thể nào quên, và tôi cũng vậy. Tôi được sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo. Khi tôi lên hai tuổi bố tôi đã qua đời trong một vụ tai nạn nghiêm trọng. Em trai tôi lúc đó mới được 7 tháng tuổi. Sự ra đi đột ngột của bố tôi đã khiến gia đình tôi gặp rất nhiều khó khăn. Khi đó mẹ tôi tưởng chừng không thể sống nổi vì mất đi người trụ cột của gia đình. Nhưng với bản năng của người phụ nữ Việt Nam cùng lòng thương con sâu sắc, mẹ tôi đã phải gồng mình cố gắng bươn trải để kiếm được đồng tiền bát gạo nuôi hai con còn thơ. Và cứ thế sự tần tảo của mẹ đã nuôi chúng tôi trưởng thành. Ngày ấy, cuộc sống tuy vất vả nhưng mẹ tôi luôn muốn các con được học hành đàng hoàng. Nên mẹ từng nói: “ Mẹ mong các con học hành chăm chỉ, có như vậy sau này cuộc đời các con mới đỡ khổ. Đừng như bố mẹ vì không biết chữ nên suốt ngày chỉ làm nông, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”. Thương mẹ chị em tôi cũng cố gắng học hết cấp hai nhưng do gia đình không có điều kiện nên khi đó tôi phải bỏ học lấy chồng để có thể thay đổi cuộc đời. Sau khi lấy chồng tôi làm nghề buôn thịt lợn. Khoảng thời gian ấy khiến tôi không thể nào quên một kỷ niệm đầy nước mắt. Vì ban đầu bán thịt do tôi không có vốn lớn nên tôi chỉ buôn thúng bán mẹt. Ngày qua ngày cũng kiếm được đồng ra đồng vào và chồng chạy thêm xe ôm cũng đủ nuôi hai con ăn học. Tuy nhiên có nhiều hôm bán không hết, tôi phải đem về nhà ăn. Bên cạnh đó, còn có những người mua xong không trả tiền, khi tôi đến nhà đòi họ không trả còn mắng chửi, đánh đập và cho chó ra cắn đuổi đi. Đã buôn bán nhỏ lại bị nợ nhiều nên lời lãi chẳng được là bao nên lúc ấy tôi đã khóc lóc và về nhà bàn với chồng: “ Anh ở nhà nuôi dậy hai con em ra Hà Nội để tìm việc làm”. Và chồng tôi đã đồng ý cho tôi đi làm ngoài Hà Nội
Mấy hôm sau, tôi đến trung tâm giới thiệu việc làm thành phố Hà Nội để đăng ký xin việc. May mắn thay tôi được bên trung tâm giới thiệu về làm việc cho gia đình nhà đạo diễn Khải Hưng. Thế nhưng lúc về chỗ trọ tôi nghĩ: “ Mình vừa từ nông thôn ra thành phố, điều kiện sinh hoạt còn gặp nhiều khó khăn lại ít hiểu biết về pháp luật. Mà gia đình nhà họ lại là gia đình gia giáo và họ còn là người của công chúng liệu mình có làm được cho họ không?.” Khi ấy tôi cứ băn khoăn trong luồng suy nghĩ lo lắng đó. Cho đến khi bắt đầu đi làm tại nhà đạo diễn Khải Hưng. Ban đầu là tôi làm được một tuần, một tháng rồi một năm. Tôi đã dần thành thạo với công việc của gia đình anh Khải Hưng và tôi thật sự trân trọng gia đình anh đã coi tôi như người thân. Trong công việc gia đình anh đã chỉ bảo tôi từng ly từng tý và tôi đã thấy mình làm tốt công việc này lên từng ngày.
Từ những sự quan tâm đó tôi đã nghĩ đến những đứa con tôi, chúng đã thiếu đi sự yêu thương và chăm sóc người mẹ và sự khắc khoải chờ mong của con trẻ ngóng mẹ về từng ngày. Tôi cũng thấy rất áy náy khi phải để chồng trong cảnh gà trống nuôi con và nhờ mẹ già chăm sóc các cháu. Nhưng thật may mắn từ khi có câu lạc bộ giúp việc gia phường Minh Khai, ban chủ nhiệm CLB đã vận động tôi vào sinh hoạt CLB. Vì thế nơi đây đã trở thành ngôi nhà thứ hai của tôi. CLB có rất nhiều hoạt động bổ ích như cung cấp các kiến thức trong các buổi sinh hoạt như: biết cách chăm sóc người già, biết sử dụng các trang thiết bị trong gia đình, biết đối nhân xử thế, quan tâm chăm sóc gia đình gia chủ, biết giao tiếp ứng xử và tự vệ bản thân, hiểu được quyền lợi ích khi được tiếp cận với an sinh xã hội, an toàn và bền vững như có: bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, bảo hiểm tự nguyện, trợ giúp xã hội, đặc biệt trong hai năm gần đây tôi liên tục được đi tập huấn theo các chương tình của Trung tâm nghiên cứu Giới, Gia đình và Phát triển cộng đồng vì thế đã giúp tôi thay đổi những suy nghĩ tự ti của mình đối với nghề giúp việc gia đình, mà thay vào đó hiện giờ tôi rất tự hào và yêu thích công việc mà mình đang làm.
Thế rồi vào ngày 5/12/2018 các bác, các chị ở Trung tâm nghiên cứu Giới, Gia đình và Phát triển cộng đồng của Dự án thúc đẩy quyền lao động giúp việc gia đình và các cán bộ Hội liên hiệp Phụ nữ phường Minh Khai đã về gia đình tôi làm việc để vận động và tuyên truyền gia chủ về việc ký hợp đồng lao động với người giúp việc và mua bảo hiểm y tế cho người giúp việc. Hôm ấy chị Phạm Kiều Anh là vợ của đạo diễn Khải Hưng đã ra tiếp đón chúng tôi rất thân thiện. Khi các anh chị bên trung tâm bàn về vấn đề này với chị Kiều Anh, chị đã đồng ý ngay với chúng tôi. Và ngày hôm sau chị đã đưa tiền cho tôi ra phường mua bảo hiểm y tế và cho tôi ký hợp đồng. Việc làm của chị khiến tôi cảm thấy rất mãn nguyện và hạnh phúc.
Không chỉ được ký hợp đồng lao động và mua bảo hiểm, vào ngày lễ tết gia đình anh Khải Hưng cũng cho tôi về thăm quên một vài ngày. Vậy nên ngoài tiền lương hàng tháng như đã ký kết trong hợp đồng, tôi đã gửi về cho chồng để anh lo cho con cái tôi còn được hỗ trợ tiền đi xe ô tô, tiền quà cho mẹ tôi và cho các con tôi khi tôi về thăm nhà. Thông qua những sự đối đãi của gia đình anh Khải Anh đã khiến tôi cảm thấy rất xúc động và tôi thật cảm kích sự quan tâm của gia đình anh. Do đó trong công việc tôi không ngại bất cứ việc gì, tôi luôn cố gắng hoàn thành tốt mọi công việc được giao như chăm sóc cụ, các công việc nội trợ chăm bón cây cảnh trong vườn.
Hơn nữa, để không phụ tấm lòng mà mọi người trong gia đình chủ đối với mình, tôi luôn cố gắng chăm chỉ làm việc và luôn trung thực với mọi người. Tôi còn nhớ có lần anh chị Khải Hưng đi làm để quên trên bàn một cái ví đầy ắp tiền hoặc khi giặt quần áo trong túi có vài triệu tôi đều trả lại. Nên anh chị và gia đình rất cảm kích và tin tưởng tôi. Do đó khi làm được một thời gian anh chị đề nghị tôi làm lâu dài với gia đình, thật sự đây cũng là tâm nguyện của bản thân tôi nên tôi đã vui vẻ đồng ý. Tôi nghĩ rằng: “ Đến khi nào gia đình chủ không cần nữa thì tôi sẽ trở về quê đoàn tụ với gia đình mình”.
Ngoài công việc hàng ngày gia đình nhà chủ cũng luôn nhắc nhở tôi giữ gìn sức khỏe. Và khi nào câu lạc bộ tổ chức sinh hoạt thì gia đình chủ cũng cho tôi tham gia. Vì thế mỗi lần được đi sinh hoạt tôi đều cảm thấy rất háo hức vì được gặp mọi người để chia sẻ buồn vui trong công việc và cuộc sống. Vậy nên từ một người nhút nhát, hay lo lắng nay tôi rất tự tin trước mọi người. Đặc biệt mỗi khi được yêu cầu các thành viên Câu lạc bộ lên đóng góp văn nghệ, tôi luôn sẵn sàng xung phong lên hát tặng mọi người. Do đó hàng năm tôi cũng được CLB biểu dương và khen thưởng vào dịp tổng kết cuối năm. Cho nên tôi cảm thấy rất tự hào về nghề giúp việc gia đình của mình. Câu chuyện của tôi đến đây là hết, tôi xin được dùng bút tại đây.
TỰ HÀO VỚI NGHỀ GIÚP VIỆC Nguyễn Thị Mai CLB LĐGVGĐ phường Thanh lương. Điều khiến tôi ấn tượng nhất trong nghề giúp việc của mình là công việc...
Sáng 01 tháng 8 năm 2021, đại diện Ban Thường vụ Hội LHPN phường Phố Huế đã trao 06 suất quà của Hội LHPN thành phố Hà Nội tới...
Chiều ngày 27/8/2021, đại diện Ban Chủ nhiệm Câu lạc bộ Lao động giúp việc gia đình phường Phố Huế, quận Hai Bà Trưng (Hà Nội) đã trao 05...
Theo quy định bộ luật lao động năm 2019, lao động giúp việc gia đình và người sử dụng lao động phải ký kết hợp đồng lao động. Hợp...